Các em đâu rồi? K. ơi! V. ơi!
30 tháng tư, lúc 9 giờ 30 hai đứa ôm chị cười đầm đìa nước mắt
Trong ba chúng mình chị là người lớn nhất
- chỗ dựa cho trái tim đơn côi.
Các em đâu rồi?
39 năm dặc dài...
39 năm ấm nồng? hoang lạnh?!
30/ 4 này,
Các em xa… chồng chị xa… đồng đội xa…
Ăng lặng chị một mình!
Ngoài kia
Phố phường ngày lễ vắng tanh
Heo may trái mùa dấm dứt
Mưa cơn dài ngắn dỗi hờn
Cây xanh ủ ê buồn bực.
… Tái tê gió rét đầu hè!
2 nhận xét:
Đất nước của những người con gái, con trai
Đẹp hơn hoa hồng, cứng hơn sắt thép
Xa nhau không hề rơi nước mắt
Nước mắt dành ngày gặp mặt...
Nhà văn Nam Hà, tên là Nguyễn Anh Công, sinh năm 1933 ở xã Bắc Sơn, huyện Đô Lương, tỉnh Nghệ An. Anh mồ côi cha khi lên 9 tuổi, vừa đi học, vừa làm ruộng giúp mẹ nuôi hai em nhỏ. Năm 1950, khi đang học đệ tứ, có phong trào thanh niên tòng quân, anh nhập ngũ làm lính huyện đội và bắt đầu viết báo với bút danh Trúc Hà.
Vào cái ngày độc lập
Có cả niềm vui lẫn nước mắt
Mong sao chỉ có nước mắt
Trong ngày gặp mặt trên đất này.
Đăng nhận xét