Thứ Năm, 24 tháng 4, 2014

BẺ CHIỀU XUÂN GIÓ


Bẻ chiều Xuân gió gửi ai
Nắng  xẻ nửa, mưa chia hai… lẻ đàn.
Thẩn thơ cuối nẻo nhân gian
Đốm muộn Xuân tàn lạc lối hư vô

Bẻ chiều Xuân gió vu vơ
Nắng ngơ ngác, mưa bơ phờ dăng dây
Lui cui nhặt lá gốc cây
Chút Xuân mặn ngọt chua cay… có từng?!

Bẻ chiều Xuân gió mà rung
Nghiêng mé ấy… lại rưng rưng bên này
Nồng men dốc cạn chén say
Cỏ hoa muôn sắc rén đầy gót Xuân.

4 nhận xét:

Đỗ Thị Lan nói...

Bà già chậm chạp lần đầu được tem vàng, ha ha!!

HAT CAT DIẸUEI SINH nói...

Hì..chị đỡ đau chân chưa.?

Đỗ Thị Lan nói...

Bệnh TKT khỏi rồi T. ạ, khớp hông trái thì mới đỡ thôi, nhưng đi lại khá hơn rồi. Dạo này T. vi vu ghê quá, vậy mà vẫn ra thơ đều, Phục quá! Chị thì hai năm nay tắt ngóm thi hứng rồi! Vào mamgj vui đùa cho thoải mái đầu óc thôi. Vừa rồi chị về quê, thấy cảnh thôn quê buồn quá em ạ. Đi từ đầu làng tới cuối làng chỉ gặp 2 bà cụ già gày guộc.

HAT CAT DIẸUEI SINH nói...

Phố còn văng như chùa bà Đanh chị ào. Hàng quán lơ phơ...