(Nhân ngay thay áo cho Mẹ )
Cơn gió bấc chợt im lối ngõ
Sao thượng tuần chợt loá màu lơ
Câu liêm trăng ngoăc đầu bờ
Bồn chồn nỗi mẹ, tơ vò phận con.
Cạn kiệt nước ngọn nguồn rơi vãi
Chất ngất triền núi Thái dốc xiên
Mịt mù xa chốn huỳnh tuyền
Mẹ nương cánh hạc về miền nước mây.
Mùa trải mùa... vàng cây lá rụng
Năm qua năm... rễ lỏng cội khô
Sông Xưa bọt nước lô xô
Hư vô ngọn sóng cuốn hư vô đời...
Con ngồi vặn chơi vơi ngọn gió
Anh đứng se mờ tỏ bóng sao
Cồn cào thấp thấp cao cao
Nhớ thương mẹ tháng năm nào mới khuây?!
Đồng khuya lạnh giăng dây đèn sáng
Củi bập bùng lửa cản bóng đêm
Đất lành ôm dáng mẹ hiền
Linh thiêng ấy; có linh thiêng nào bằng?!
Đời người như sao băng chợt loé
Kiếp trăm năm Trần thế mỏng dầy
Gặn gần mẹ ấm vòng tay
Hiền lành mẹ những khoai dây, lúa bờ
Thoắt cũng đến bến bờ BÁT NHÃ
Thoắt cũng qua vô ngã sắc không
Một mông lung, vạn mông lung
Bóng trăng tan giữa lòng sông...
Mất còn?
Khúc đông tàn, giọt son lưu lửa
Muôn kiếp đời soi tỏ nghĩa nhân
...
Nào mai
Ai biết xa gần
Phù vân mãi chỉ phù vân.
Khác gì!
Hãy vui với những gì đã có
Hãy thương người như thể thương thân.
Lời này mẹ dạy bao lần
Con xin ghi tạc giữa tâm khảm này...
Lay phay mé trời tây chớp sáng
Rực rỡ bừng sán lạn hừng đông
Cỏ xanh mịn phủ cánh đồng
Cánh cò trắng ấp khúc đông lặng thầm
6 nhận xét:
Hôm qua lạnh mưa dầm dề
Hôm ni trời đã bớt cơn mưa rồi
Chúc Cát iêu tuần mới an lành thảnh thơi (~_~)
... ...
Ngắm trời đông mù dầm kết giọt
Mà nghe lòng thánh thót mưa rơi
Ngẫm hư vô lại ngẫm đời
Mênh mông biển cạn chơi vơi cánh chuồn ...
"Khúc đông" song thất con chơi
Lục bát khoan nhịp ru đời mẹ ta...
Hay lắm Cát à!
ĐÔNG
Màn mây bàng bạc phủ đầy trời.
Cái áo nàng Bân để gửi ai
Mái nứa bập bùng cơn gió bấc
Nền nhà tí tách giọt mưa rơi
Bếp than quạt mãi sao không đỏ
Chung vối đun hoài vẫn chẳng sôi
Húng hắng, Bà Bà ngồi lặng lẽ
Ba gian nhà trống lạnh hơi người.
Mùa đông nào mẹ từ cõi thế
Đến đông này kể đã mấy niên
Con ngồi nhớ mẹ bao phen
Khúc đông mong mẹ bình yên vĩnh hằng...
Bài Thơ của Cát hay quá !
Đăng nhận xét