Thứ Năm, 11 tháng 12, 2014

MÌNH NÓI VỚI MÌNH



Lâu rồi nước mắt không rơi
Kiếp cô lẻ, nỗi đơn côi quấn vòng
Nuốt khan dòng lệ buốt lòng
Trái tim lạc nhịp rỗng không.
 Còn gì?!
Một mình đêm tỉnh ngày mê
Gió cô liêu thốc tứ bề cô liêu.
Vò mây xé vụn ráng chiều
Buông tay buông cả chín chiều nổi nênh!
Mắm môi nhìn mố cầu kênh
Gẫy chèo quăng thác quật ghềnh một mai.
Đau này biết sẻ cùng ai
 Nghiến răng.
Thở ngắn than dài mà chi
Lặng nhìn dòng nước cuốn đi
Nổi trôi...
Nào biết còn gì mai sau !
Sẩy chân sấp mặt chân cầu
Nước dềnh lút tận bùn sâu còn dềnh.
Rụng rơi nát vụn tanh bành.
Thân côi cút... bóng với hình lẻ loi
Ừ thôi!
 Thôi thế cũng thôi!
Cánh chuồn mỏng dính dán giời được đâu!
...
Vuốt xiên trắng tóc cỏ lau
Cuộc đời bãi bể nương dâu.
Ai lường?!



..



2 nhận xét:

Unknown nói...

"Ừ thôi!
Thôi cũng thế thôi!"
Mai sau rồi cũng hóa người thành ma....
Thế thôi
thôi cũng thế mà
Chỉ ta là của mình ta muôn đời....

NHAMY nói...

Vuốt xiên trắng tóc cỏ lau
Cuộc đời bãi bể nương dâu.
Ai lường?!