TRẢ THÔI, MỘT KIẾP OAN KHIÊN
Núi cao
vẫn thấp hơn trời
Sông sâu
không đặng biển khơi mỏng dầy.
Oan khiên cũng một kiếp này
Trả cho sòng những nợ vay cõi đời
Bạc vàng là của giời ơi,
Dù mua khóc,
lại bán cười
một khi.
Tay nắm bấc, tay hòn chì
Hoả mù bít kín lối về gai chông
Vén môi thánh tướng như rồng
Lên trời một tấc ... cứ vung tán tàn.
Nổi điên xua chó cắn càn
Nháo nhào mẹo dối, mưu gian doạ đời.
Khôn ngoan chả lại với trời
Trăm năm bia đá, miệng người ai quên.
Trả thôi, một kiếp oan khiên
Tểnh tênh nhẹ bước xuống thuyền vô uu!
21/09/2018
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét