TỰ NHIÊN NHỚ LẠI THỜI SINH VIÊN RẤT XA... Gửi LÝ HQ
Mùa thu đơn sai
Da diết ngày về
không ước hẹn.
Thăm thẳm
trời
xanh biếc.
Lang thang
gió lạnh
bay
Da diết ngày về
không ước hẹn.
Thăm thẳm
trời
xanh biếc.
Lang thang
gió lạnh
bay
Muà thu
nghiêng nghiêng
bóng Trường thành
lấp ló trong mây.
Tay nắm chặt tay
mồ hôi nhỏ giọt.
Lưng núi
vẹt gót giầy
học Thần Nông hái thuốc .
Gùi cỏ cây trĩu đôi vai gầy guộc
vẫn bay bổng ước mơ.
***
Rồi...
Bất thần
Mây vần
Bão nổi _ Mùa thu
Trường học không mở cửa.
Không một ai đến cả!
- Anh đi đâu?
không thấy bóng người
không nhắn gửi nửa lời .
- Anh ở đâu?
- Công xã?- Thảo nguyên?
Hay góc rừng, xó núi?!
Em không dám hỏi.
Vì nếu mà em hỏi
Người ta sẽ không cho anh trở lại
với em,
đi hái thuốc Trường Thành.
... Sân trường
Lần gặp cuối
vô tình.
Tóc em xõa dài. Gió nổi
Anh ngập ngừng, bối rối
lúng túng mỉm cười:"Tóc em ... ''
vời vợi mắt ai trong
biêng biếc trời thu long lanh.
Lá phong theo ngọn gió
rạc rời
lả tả
bay bay.
Bần thần. Mong manh.
Ngơ ngác.
Tháng ngày.
... Bắc Kinh
Mùa thu tiếp mùa thu
Âm u
Trường vẫn không mở lại
Chỉ màu xanh quân đội .
khắp mọi nơi mọi lối.
Xa? Xa!
Xa mãi mãi!..
***
Bắc Kinh! Bắc Kinh!
Bao lần em trở lại.
Nhớ? Quên?
Một thời thơ dại
... Bắc Kinh.
Mùa xuân hoa rực rỡ đầu cành
Mùa hè thơm ngọt trái
Mùa thu
chỉ có mùa thu xa ngái...
Lá phong rực ráng chiều
vương
đường qua lối lại
bơ vơ!
bóng Trường thành
lấp ló trong mây.
Tay nắm chặt tay
mồ hôi nhỏ giọt.
Lưng núi
vẹt gót giầy
học Thần Nông hái thuốc .
Gùi cỏ cây trĩu đôi vai gầy guộc
vẫn bay bổng ước mơ.
***
Rồi...
Bất thần
Mây vần
Bão nổi _ Mùa thu
Trường học không mở cửa.
Không một ai đến cả!
- Anh đi đâu?
không thấy bóng người
không nhắn gửi nửa lời .
- Anh ở đâu?
- Công xã?- Thảo nguyên?
Hay góc rừng, xó núi?!
Em không dám hỏi.
Vì nếu mà em hỏi
Người ta sẽ không cho anh trở lại
với em,
đi hái thuốc Trường Thành.
... Sân trường
Lần gặp cuối
vô tình.
Tóc em xõa dài. Gió nổi
Anh ngập ngừng, bối rối
lúng túng mỉm cười:"Tóc em ... ''
vời vợi mắt ai trong
biêng biếc trời thu long lanh.
Lá phong theo ngọn gió
rạc rời
lả tả
bay bay.
Bần thần. Mong manh.
Ngơ ngác.
Tháng ngày.
... Bắc Kinh
Mùa thu tiếp mùa thu
Âm u
Trường vẫn không mở lại
Chỉ màu xanh quân đội .
khắp mọi nơi mọi lối.
Xa? Xa!
Xa mãi mãi!..
***
Bắc Kinh! Bắc Kinh!
Bao lần em trở lại.
Nhớ? Quên?
Một thời thơ dại
... Bắc Kinh.
Mùa xuân hoa rực rỡ đầu cành
Mùa hè thơm ngọt trái
Mùa thu
chỉ có mùa thu xa ngái...
Lá phong rực ráng chiều
vương
đường qua lối lại
bơ vơ!
Vĩ thanh:
Cho đến hơn 40 năm sau,
Lá phong bay đến từ nửa kia địa cầu
trắng xóa
Kỷ niệm xưa nghẹn ứ
sầu
4 nhận xét:
Thời đỉnh cao mơ ước.
Lá phong vàng
Rơi
Qua biên giới
Gợi thu nao !
những bài thơ rất hay em đẵ đọc rồi nhưng khi đọc lại vẫn thấy lòng xúc động bồi hồi chị ạ Mùa thu ở đây lá rừng phong đỏ màu chợt nhớ câu thơ của ND''rừng phong thu đã nhuốm màu quan san
cứ đến những ngày lễ . tự nhiên lại nhớ bạn bè
Đăng nhận xét