Thứ Hai, 9 tháng 5, 2016

TA SỢ





Mình ơi, ta sợ mình ơi! 
Nháo nhào gan ruột bời bời nỗi yêu
  Lòng khô rang ngói nỏ chiều
Mấy tầng luyện ngục lửa thiêu bừng bừng
Một đời ngậm tủi nuốt ngừng
Đã dửng dưng, cố dửng dưng một đời.
Cam lòng búp lẻ, cành côi
Nỡ đem phận đất duyên trời cợt nhau

Nguồn trôi... 
Sỏi đá mòn đau
Chập chơn bãi bể nương dâu ngắn dài.
Biết nay nào có biết mai
Dớt dèo tơ nhện thõng ngoài lá tre...

Đục trong bến lú dòng mê
Mưa cơn
nước có ngược về đầu sông?

Đau sao đau thắt quặn lòng
Nghe đâu như bão như giông ào về?

Mình ơi! 
Sấm sét tứ bề..

Hat Cat
09/05/2016



Không có nhận xét nào: