Thứ Hai, 8 tháng 6, 2015

THƠ VUI -- GHEN... SIÊU

( thư cho Anh) 

Không yêu anh, không phải vì em không yêu anh
Mà không yêu vì em không thể nào yêu mà không ghen được
Em ghen với biếc xanh làn nước
mịn màng ôm anh li ti trong veo
( điều tinh tế này em chả làm được đâu
 vì Em - hai bàn tay ngắn ngủn).

Em ghen với cơn mưa chiều muộn
Cơn mưa vội vàng hạt hạt thấm da
Anh lướt thướt nhập nhoà
quẫy đạp hồn mơ mộng.


Em ghen với trời lồng lộng
lịm dim anh 
 dõi mây chim xanh 
ngắm sao đốm lửa 
 lửng lơ chiều giọt nắng đeo ngọn cỏ
anh gồng gió 
ngực hit hà 
buông...

Em ghen với vi vu thông 
 Thoảng hương quanh anh dịu mát
( điều này em cũng không làm được
nắng xém vàng rát bỏng bốn bề em ).

Em không thể yêu anh vì em ghen.
lăn chiêng / mỏi mệt
ghen
với những gì  em biết và em không biết 
với không em / xưa trước
 với vắng em / mai này.
Em ghen sáng đêm, em ghen tối ngày
ghen cả hữu hình lẫn vô hình con gái...
Tháng lại năm 
em 
ghen khôn / ghen dại...

Anh, 
Nên em nói thật lòng
 dù yêu,  nhưng em chả thể yêu ! 

08/06/2015


...

3 nhận xét:

Unknown nói...

Cát iêu mà cũng ghen à?
Tình yêu thì phải ghen mới đúng là tình yêu Cát nhỉ ?
Chúc Cát iêu tuần mới an lành (~_~)

Lý Viễn Giao nói...

Anh nâng niu hạt nắng quái chiều
Dẫu bỏng rát vẫn nặng lòng giọt ngọt !

HAT CAT DIẸUEI SINH nói...

chị bị rối bời các thay đổi của nó. Em khoẻ không