Mẹ cha ta bốn mùa mưa nắng
Chiến tranh dài mấy chặng chông gai
Bao đời gánh nặng oằn vai
Mong manh áo rách buốt ngoài lạnh trong.
Dòng dõi vốn Lạc Hồng xưa ấy
Bốn ngàn năm cầy cấy hái trồng
Bàn tay dời núi lấp sông
Quê hương một dải mây hồng uốn quanh.
Bao lần giặc xâm lăng bờ cõi
Là bấy lần sóng nổi Đằng Giang
Ngàn năm sừng sững Chi Lăng
Ngọc Hồi… Vạn Kiếp… Bao lần giặc tan.
Đống Đa ấy xương còn chất ngất
Nhị Hà kia xác giặc kín sông
Cuộn trào ngọn sóng Biển Đông
Cả quê hương quyêt đồng lòng không lơi!*Đâu có phải thế thời… phải thế!
Lũ bất nhân đổi bể, bán giời
Đống tiền vạn kiếp tanh hôi
Một thân Ích Tắc, muôn đời còn chê.
Thù mối nọ, dây kia chồng chất
Kế mưu sâu… bí mật chui luồn
Hại từ ao cá, đầm tôm
Triệt từ cây cỏ, ruộng vườn, thuốc thang.
Mặt hớn hở… Lòng lang dạ sói
Bọn gian tham đào núi, phá rừng
Một bầy cầy cáo chung lưng
Vét cho cạn hết biển sông… mới là!
***
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét