Thứ Hai, 18 tháng 1, 2016

THƯA VỚI HƯ KHÔNG



1--

Đặt bày sinh tử khắp gầm trời
Nhân thế xưa nay bạc tựa vôi
Tạo hoá đảo thiên xui trẻ vẽ
Quỷ thần lộn địa mặc già bôi
Trăm năm chìm nổi mây tan tác
Một thoáng phiêu du gió tả tơi
Nghịch ngược kiếp đời không sắc ấy
Chẳng qua cũng chi kiểu đùa chơi!

2--
Đã rằng đời giống một trò chơi
Kẻ đến người đi mặc xác trời
Ngẩng mặt trông lên: mưa đục xám
Cúi đầu ngó xuống: giếng lờ vôi
Luân hồi quanh quẩn xin buông trọn
Duyên nợ cong queo cố thả lơi
Hãy trả cho sòng vay kiếp trước
Khi về cõi tử khỏi ai đòi!

Hat Cat 18/01/2016

1 nhận xét:

Huỳnh Phú Vang nói...

Hai bài thơ của chị chất chưa những suy tư... Nhất thời em chưa nghĩ ra ý để hoạ .Chúc chị vui nhé!