RÉT MÌNH ƠI!
Rét mình ơi!
trống nửa chiếu chăn
mười bốn trăng đắm chìm mây sũng nước
tháng chạp đêm ù ù gió bấc
Rét rồi, mình ơi!
Lầu gác cô liêu, lầu gác đơn côi
mấy lần cửa gió vẫn lùa khe lạnh
Bốn bề mong manh, bốn bề hưu quạnh
Nỗi xa xăm rớt giọt rét buốt tê
cóng khuya
Đợi vòng tay ấm.
Hat Cat 22/01/2016
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét