Thứ Hai, 24 tháng 4, 2017

NỖI NHỚ



Liu riu là nỗi nhớ mình
Cài khuya, sao đính bồng bềnh ngọn cây
Giở giời khiến gió cay cay
Khiến mưa đăng đắng gáo đầy, gầu vơi.
Sẻn so cả ánh ma trơi
Tằn tiện đêm ém củi vùi trăng suông.

...Lửng lơ một tiếng vạc buông
Giật mình.
Gà bỗng gáy dồn sang canh.

Liu riu là nỗi nhớ mình.

Hat Cat 24/04/2017 



Không có nhận xét nào: