Chủ Nhật, 1 tháng 10, 2017

NHỚ ĐÊM PHÁO HOA


Gửi Lý HQ.
Mịt mù xa lần xem pháo hoa
Sợ lạc em, anh túm đuôi sam kéo.
Mười bảy tuổi
 em dung dăng, nhõng nhẽo

Mắt xếch anh
 gườm thủng chiều buông.

Bím tóc em dài xoắn như thừng mun
Anh vơ chặt
Em lừa lừa khi tay anh nới lỏng
Rút bím 
quật đùa anh...
Mắt xếch toé hoa.

.. Pháo đì đùng nở ngàn sao sa
Bầu trời đêm bừng mây muôn sắc.
Gió lạnh thốc vụn trời xứ Bắc
Em thu mình trong hơi ấm áo anh

Em ngây thơ và em đành hanh
( không  nghe lời, áo phong phanh, ho rũ)
Anh cau mày lườm lườm ra vẻ
 Em chu mỏ dài làm mặt xấu lêu lêu...

Pháo hoa rực sắc màu gấm thêu 
Mắt anh Trương Phi trợn ngược.

Anh nhận đùa mình _ anh hùng hào kiệt
Em bảo anh _ khổng lồ không tim...

***


Chớp mắt thôi
 rồi tăm cá bóng chim...
Dĩ vãng cùn mòn, xơ tướp
vẫn không sao quên được
Đêm  pháo hoa quốc khánh mịt mù xa.


4 nhận xét:

nhamy nói...

BAI THO THAT LA TINH CAM HAY LAM CHI A

HAT CAT DIẸUEI SINH nói...

Mình nhớ đến một ông anh đỡ đầu có đôi mắt xếch... hồi vừa bước chân vào đại học.
Hôm nay là ngày Quốc Khánh nước Anh!

Nguyễn Viết Tân nói...

Ôi kỷ niệm
Lấp đầy trong quá khứ
Hôm nay về
Tràn ngập lối chiều sương ...................
...........
Kỷ niệm tuyệt vời đó chị à -

Unknown nói...

Kỷ niệm một thời tuổi trẻ thật hồn nhiên Cát nhỉ, mãi mãi còn trong lòng mặc dù"tăm cá bóng chim"