NÓI VỚI MẶT NẠ ĐỀN BÀ KIỆU
Sẻ một nửa cơn giông mùa hạ
Mắc cành si tua tủa túm rễ ngà
Lẳng lặng nép hiên đền Bà Kiệu
Ngơ ngác nhìn chiếc mặt nạ đính hoa!
Những khuôn mặt trên mẹt tre méo mó
Nghé thờ ơ xa lạ chốn hữu tình
Xanh đỏ mắt dấu nỗi buồn muôn thuở
Cố đong đưa đến cùng kiệt mùa xanh!
Sẻ xa cũ cho vết nhòa nhân thế
Đừng bôi gio trát trấu chính mặt mình
Đừng vấy bẩn chút lương tâm cuối nẻo
Đừng xé tơi băm nát sự kiên trinh!
Năm cuộc chiến... mấy chục năm rơi rụng?
Chỉ còn đây chút ngờ nghệch cuối đời
Cố gạn lọc ký ức xưa trong vắt
Để tháng ngày già cỗi mãi yên vui!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét