Hãy cho tôi mượn một bờ vai
Để toi tựa mái đầu mệt mỏi
Hoàng hôn về sương giăng mờ lối
Bếp tàn...
Sợi khói bơ vơ...
***
Để toi tựa mái đầu mệt mỏi
Hoàng hôn về sương giăng mờ lối
Bếp tàn...
Sợi khói bơ vơ...
***
( hết ý rồi...
Mời các bạn làm nốt hộ ! )
Mời các bạn làm nốt hộ ! )
****
Vu Giang
Cho tôi một chút ngu ngơ
Cuối chiều không còn buồn nữa
Cuối chiều không còn buồn nữa
Muộn phiền nằm ngoài khung cửa
Đêm về...
mơ.. nhớ ngày xưa...
***
Sợi khói bơ vơ như đợi như chờ
Thôi thúc mặt trời mọc cao đỉnh núi
Gọi người ở chốn lơ mơ
Có về ngắm hoa thì ngắm
Hoa vườn em nở thắm
Một thảo Cẩm viên treo
***
Hoang Giap Ton
Con mắt cứ thẩn thờ
Làn môi rung thèm nói
Đời người như sương khói
Đôi khi lại lửa bừng
Lẽ đời nhưng và nhưng..
Bởi con tim ta nữa..
*
Hãy duy trì ngọn lửa
Cháy mãi trong lòng ta
Mắt sẽ thấy chói lòa
Khắp xa gần hoa lá...
***
Con mắt cứ thẩn thờ
Làn môi rung thèm nói
Đời người như sương khói
Đôi khi lại lửa bừng
Lẽ đời nhưng và nhưng..
Bởi con tim ta nữa..
*
Hãy duy trì ngọn lửa
Cháy mãi trong lòng ta
Mắt sẽ thấy chói lòa
Khắp xa gần hoa lá...
***
Huấn Nguyệt Nguyễn
Tựa đầu vào vai núi
Nge trái tim của đá
Đập thậm thình
***
Đình BắcNguyễn
Bếp tàn...
Sợi khói bơ vơ
Ánh trăng vô cảm
Lửng lơ giữa trời
Trúc xinh
Hết đứng lại ngồi
Người đi khuất nẻo
Bỏ tôi một mình
Hóa công
Thực có vô tình
Một bờ vai...
Một bóng hình ...
Khát khao...
(Góp vui cùng Cát đôi vần, nếu có gì không phải đừng giận nha)
1 nhận xét:
Hãy cho tôi một chút hồn thơ
Để được thấy cõi đời là mộng
Một mình ngắm trăng sao lồng lộng
Và mặc ai đó...
đang chờ
Đăng nhận xét