(Chuyện cụ lính kể lại)
Thu xưa theo em về mẹ
Bùn chua còn bám gấu quần
Bết dính đồng tiền nơi má
Mọng hồng hai trái bồ quân...
Em cười mắt ngời sao ánh
Bao năm sáng giữa thẳm sâu.
Hôm nay lại về chốn cũ
Ngõ xưa....
Nào bóng em đâu?!
Thu nhạt bạc lưng áo vệt
Nhà ai... liều gõ cửa chào
Tóc trắng rối xoà vương trán:
- Dạ thưa... Bác hỏi ai nao?!
Dở cười... đồ chừng như mếu...
Tháng năm cùn mằn nát nhầu
Không vết bùn chua áo dính
Heo may se sắt bóng cau
Không còn em tôi mắt ánh
Cũng không còn lúm đồng tiền
Chỉ thấy nhăn nheo khuôn mặt
Hằn sâu kẽ nứt chân chim.
....
Hăng hăng cỏ rơm phơi tái
Em không còn nhận ra tôi
Ký ức một thời xa ngái
Trong em, chắc ngủ yên rồi.
Tôi đứng trời trồng há miệng.
Em cười móm mém cốt trầu
Bỗng từ mịt mù tâm khảm
Bật reo:
- Ối!.. ối ! Người đâu?!..
Một thoáng ngây thơ hờn dỗi
Vụt ngang theo bóng chim câu...
Hanh nắng thu chiều vụn vỡ
Tan cơn gió chạm mố cầu...
7 nhận xét:
Em ẩn trong thẳm sâu
Bỗng dội về trong trí ..........................
.........
Mấy mươi năm rồi àm chị -
Hi, anh trai mình kể chuyện bạn anh ấy về nới đóng quân cũ đi tìm " Cô gái đẹp nhất làng " ở Xứ Đoài ( nơi đợn vị đóng quân cũ )...
Các anh ấy đã 70 rồi ... thì " cô gái " cũng gần bảy chục...
Đến khi nhân ra thì cười xoà ... Từ năm 1963 cơ mà , Trần Minh Lê...
Tôi đứng trời trồng há miệng.
Em cười móm mém cốt trầu
Bỗng từ mịt mù tâm khảm
Bật reo:
- Ối!.. ối ! Người đâu?!..
Một thoáng ngây thơ hờn dỗi
Vụt ngang theo bóng chim câu...
Hanh nắng thu chiều vụn vỡ
Tan cơn gió chạm mố cầu...
-----------------------------
Hay quá chị ơi!
Lào bà bà luyện chữ ở đâu mà câu chuyện cũ kể ra lại hay thế!
Cô gái ngày xưa và bà lão hôm nay
...
Hì , hay thật, vẫn biết đời vô thường mà sao khi viết ra nó vẫn có điều gì tiếc nuối ...
Cụ lính ko phải bà lính sao ?
Một thời xưa cũ khát khao cháy mình
Chúc Cát iêu cuối tuần an lành nhé ! (~_~)
Đồng tiền xưa cũ còn đâu
Chỉ còn bà lão nát nhàu
Miệng cười hàm răng móm mém
Nhưng rồi vẫn nhận ra nhau....
Đăng nhận xét