Thứ Năm, 19 tháng 10, 2017

CHUYỆN VUI NHÂN 20/10 : MỪNG HỤT

CHUYỆN VUI NHÂN NGÀY 20 /10 -  NGÀY PHỤ NỮ VIÊT NAM

MỪNG HỤT(  chuyện kể về giấc mơ đấy nhé,!)
... Chiều nay bận việc, mình về nhà muộn hơn mọi ngày.
Nhà mình đã sáng đèn.
Con không đi học thêm, đã về chơi bà ngoại. Nhưng không thể là chồng, vì thường thì gà gáy canh một may mình mới được chiêm ngưỡng... phu nhan !  Vừa tra chìa khóa vào cửa vặn được một vòng thì nghe thấy tiếng dép lê lẹp xẹp, và giọng nói hồ hởi :
  - Em đã về đấy à? Chờ anh dắt xe cho.
   Tiếng chồng mình!? Chồng mình còn chào đón mình và đòi dắt xe cho mình!? Mình không nghe nhầm đấy chứ?Dứt khoát là không ! Cho dù giữa đám đông ngàn người, mình cũng nhận ra được giọng nói quen thuộc ấy.
  Hay mình mơ ngủ giữa ban ngày? Hay hôm nay trời đi vắng?
   Mình véo vào tay: đau. Vậy là mình đang thức. Còn trời thì vẫn đang đấy: trời thu, gió hiu hiu thổi làm tóc mình bay bay... Đúng là ngàn lẻ một chuyện lạ rồi

 Và... chồng mình xuất hiện thật, ngực choàng tap-dề, mặt lấm tấm mồ hôi. Anh xăng xái dắt xe, vồn vã:
- Anh về sớm, tiện dọn dẹp và lau cầu thang luôn thể.
Khi đó mình mới chú ý đến hai ống quần xắn ống thấp, ống cao của anh, lại thấy vẻ mặt thành khẩn đến thánh thiện của anh mới dám tin đúng là ông chồng yêu quý của mình đang hiện diện tại nhà vào giờ khắc sớm sủa này.

Quả thật là mớ hổ lốn anh để lại khi đi làm không còn nữa. Gạt tàn thuốc lá, tách ca-fe đã được rửa sạch bóng và xếp đúng vị trí. Mấy tờ báo anh vo viên đêm qua cũng được xếp phẳng vào giá gọn gàng... Lại cả hoa nữa... Như đoán được ý mình, anh cười:
-Ồ, anh mua mấy bông cẩm chướng em thích. Mình ngạc nhiên tới mức không thể thốt lên một lời nào. Sao hôm nay chồng mình có nhiều cái lạ thế nhỉ?
Này nhé : Đi làm về sớm là một; về sớm lại còn tự động dọn nhà là hai; đã về sớm dọn nhà lại còn chào đón vợ hồ hởi nữa là ba. Mua hoa là bốn. Và còn nhớ được vợ thích hoa cẩm chướng nữa thì...Đúng là...!
Hay anh ấy bị chập mạch? Bác sĩ bảo rằng người bình thường có lúc còn bị chập mạch nữa là người thường xuyên say bí tỉ.
  Bác sĩ còn bảo là người mà bỗng dưng thay đổi tâm tính thì không bị tinh thần phân liệt cũng là dở hơi, cám hấp. Thế thì nguy to rồi!!
  Hay anh ấy bị ma làm ? Người ta bảo : Cho dù con ma tốt bụng nào đó có làm anh ấy trở nên chăm chỉ thì cũng chỉ trong chốc lát, không lâu bền, sau đó con ma xấu sẽ đến hành hạ khổ hết biết.Nhưng người bị ma ám thì ngây dại, còn chồng mình trông tinh nhanh lắm.
  Hay là anh ấy có âm mưu gi? Nhà tâm lý học bảo rằng : có một số ông chồng đi ngoại tình bỗng dưng trở nên chăm chỉ khác thường. Như vậy thì đúng là thậm cấp chí nguy! Thậm cấp chí nguy thật rồi!!!...Mình lan man, phấp phỏng đến nỗi khi tắm, để nguyên vòi nước nóng mà xả vào người.Khi tắm xong, thì đã thấy anh bưng cơm dọn canh đâu đấy cả rồi. Mình chẳng còn tâm trạng nào mà ăn với uống. Và khi ăn xong , xin mãi mới được anh cho rửa bát .
 Thấy mình im lặng, anh lo lắng hỏi :
 - Em sao thế?
 - Có anh làm sao thì có ấy! Anh cười rất tươi và nhìn mình âu yếm. Mình lại càng hoảng. Ý nghĩ chồng mình bị điên hoặc ngoại tình xoắn chặt lấy đầu mình...
   Bỗng mình chợt nhớ là gần đây cơ quan anh ấy mới kiểm tra sức khỏe định kỳ, làm như vô tình mình hỏi :
 - Hôm nọ kiểm tra sức khỏe, anh có bị làm sao không?
 - Không, anh không sao.
 - Thế gan giếc, dạ dày dạ mỏng, thần kinh nọ kia...  cũng bình thường chứ?
 - Em đừng lo, anh được A hoa về sức khỏe.

Chồng mình không ốm. Hay Trời Phật độ trì? Nghĩ vậy mình bèn chuyển hướng:
  - Dạo này anh có hay đi chùa không?
  - Đi với em từ dạo Tết. Anh không có duyên với cửa Phật.
    Lại cũng không phải trời Phật phù hộ. Vậy thì đúng là anh ấy... chồng mình ngoại tình rồi!
  Mình đứng dậy, thở hắt ra:
 - Anh có người khác rồi phải không?
  - Em nói gì? Người khác nào?Anh cười ( cái cười lúc này sao trông nó giả dối thế không biết ?!)
 Mình sôi sục:
  - Người ta bảo rằng...
- Em thật là... Anh cười tươi hơn: - Anh làm gì có gan hùm để ăn mà dám qua mặt vợ? Em ngốc ạ...
  Anh ôm mình vào lòng khe khe dỗ dành, hai tay đu đưa và cất giọng "ống bơ rỉ" hát bài hát anh thích theo kiểu của riêng anh;' Cuộc đời mãi đẹp tươi...Tình yêu mãi còn đây..."
   Mình nhắm mắt lại. Thây kệ, anh có bị ma làm, có bị tâm thần hay thâm chí đã ngoại tình đi nữa thì mình cứ tận hưởng giây phút âu yếm hiếm hoi này đã... Mình chìm sâu vào giấc ngủ

... Nhưng chẳng hiểu sao , vẫn cứ thấy văng vẳng bên tai tiếng hát ..." cuộc đời ... mơ ơ ...ãi đẹp ...t ...ư ...ơ..i ''với cái giọng khê nồng, đứt quãng của anh.

***
Bỗng tiếng chuông gấp gáp, giục giã liên hồi ...Rồi tiếng đập cửa... từng nhát , từng nhát một rời rạc...rồi lại thình thình... thình thình ...rồi lại chuông...
  Mình nháo nhào choàng dậy, nghĩ trong cơn ngái ngủ: Quái lạ, kẻ nào lại chọn đúng đêm hôm nay để bắt chước đúng kiểu gọi cửa của chồng mình vậy?!
   Mình bật đèn: Lại lạ hơn là chồng mình biến đi đâu mất rồi ?? Rõ ràng hồi hôm anh còn ru mình ngủ cơ mà .
   Mình hốt hoảng gọi to:
 - Anh ơi! Anh đâu rồi?
- Anh... ý à? Anh đang... ở ngoài cửa đ...a... i n... à... i. Hự... ự... ự.
Mình tỉnh ngủ hẳn.

Hé cửa nhìn : Té ra ông chồng quý hóa của mình đang đứng xiên xiên ở ngoài cửa thật.

1 nhận xét:

Nguyễn Viết Tân nói...

Vẫn trong vòng tay của chồng mà -sao lại mộng đẩu đâu thế