lời thưa: Sang nhà anh VUGIANG... thấy mọi người họa thơ Hồ Xuân Hương. HAT CAT cũng liều nhắm mắt họa đại
NỢ ĐỜI
Hỡi chị em ơi có biết không ?
Một bên con khóc một bên chồng
Bố cu lỏm ngỏm bò trên bụng
Thằng bé hu hơ khóc dưới hông
Tất tưởi những là vơ với vén
Vội vàng nào những bống cùng bông
Chồng con cái nợ là như thế
Hỡi chị em ơi có biết không ?
Một bên con khóc một bên chồng
Bố cu lỏm ngỏm bò trên bụng
Thằng bé hu hơ khóc dưới hông
Tất tưởi những là vơ với vén
Vội vàng nào những bống cùng bông
Chồng con cái nợ là như thế
Hỡi chị em ơi có biết không ?
KHỔ VÌ CHỒNG
(Bài Hoạ Vũ Giang Sài Gòn)
Đừng hỏi cưới rồi có sướng không?
Ở đời đôi lúc khổ vì chồng
Khi thiu thiu ngủ chàng xoa bụng
Lúc mệt muốn nằm lão vỗ hông
Cái tí ra đường không đủ áo
Thằng cu đêm ngủ thiếu chăn bông
Bây giờ tiều tuỵ như ma đói
Đừng hỏi cưới rồi có sướng không?
Hạt Cat họa
Bớ xóm làng ơi có biết không?
Hơn nhau “ cái ấy” được làm chồng
Sáng con ngoác miệng đòi no bụng
Tối lão ngứa “lòng” muốn dụi hông
Chân nghếch tay quơ vuông váy đũi
Lưng oằn cật vẹo mảnh chăn bông
Một đời lầm lụi duyên cùng nợ
Bớ xóm làng ơi có biết không?
13.03.2014
Lưu Hồng Đoan17:37 Ngày 13 tháng 03 năm 2014
"Bớ xóm làng ơi có biết không"
Tớ được hơn người là có chồng
Nheo nhóc con thơ đòi no bụng
Chồng đêm nằng nặc đòi đấm hông
Xiêu vẹo một thân đời chống chọi
Kiếm ăn chật vật có biết không
Có chồng cũng thể là thân tội
Kiếp sau biết thế đừng lấy chồng.
Tớ được hơn người là có chồng
Nheo nhóc con thơ đòi no bụng
Chồng đêm nằng nặc đòi đấm hông
Xiêu vẹo một thân đời chống chọi
Kiếm ăn chật vật có biết không
Có chồng cũng thể là thân tội
Kiếp sau biết thế đừng lấy chồng.
Em cám ơn chị Đoan
Mình có còn hơn khối kẻ không
Kè kè sớm tối một ông chồng
Khi đêm trời rét lo chườm bụng
Lúc sáng mưa rào vôi nắn hông
Gọi dạ bảo vâng cây biếc lá
vào thưa ra gửi nụ xòe bông
Một đời như thế như Tiên giới
Mình có còn hơn ối kẻ không?