Thứ Bảy, 15 tháng 3, 2014

Nhớ “NGU CÔNG ”


Khi  xưa học cổ văn
Tôi nghiền ngẫm thuộc lòng : “NGU CÔNG DỜI NÚI”
Học đi học lại
Học đêm học ngày
Học tỉnh học say.



… Rồi
 Mấy ngàn năm sau Ngu công
Hôm nay
 Núi lại được cháu con quẩn quanh y nơi cũ .
Mếu dở khóc dở
Cười một hồi

 lại khóc một hồi...
Chả biết làm gì nên Lão bà lẩn thẩn _tôi
Theo Trang Tử tự thân hóa bướm
Giữa cõi Ta bà 

tiêu dao bay lượn.

Rằm tháng Hai năm nay hình như rét còn đậm
Hình như  mưa vẫn lạc loài
Bướm dính nước mưa rét mướt mệt nhoài
Lại mong Lão bà tôi đem xác thân hoán đổi.


Bên cửa sổ nửa sáng nửa tối
Tôi ngồi ới: “NGU CÔNG ”
Thấy  Núi vô hình
Thấy  Mình vô hình
Chỉ thấy hữu hình bốn bên lạo xạo.

Nghển cao đầu
Ngước bóng hình Trang _ Lão
Vạch ngang trời 

Nhất nguyên
Vô vi!

3 nhận xét:

HAT CAT DIẸUEI SINH nói...

http://s1.hubimg.com/u/5647560_f520.jpg
Trang Tử...

hoangxuanhoa nói...

GỬI LÃO NGU CÔNG

Ngu Công dời cả núi đi
Nước ta lại mất ấy thì Hoàng Sa
Vào tay kể vẫn dạy ta
Phải sống nhân nghĩa mới là đức nhân
Châm ngôn điển tích ầm ầm
Nào là phải sống tình thân... nào là
Thì ông trả lại Hoàng sa
Nước Nam mới phục ông bà Ngu Công...

Cao Linh Tử nói...

Dời núi Ngu Công cụ lão thiền
Mấy ngàn năm núi vẫn còn nguyên
Người xưa lẩn thẩn đời nay bệnh
Điên !