Sao sáng đêm nay rơi xuống hoa
Hương hoa vấn vít đốm sao sa
Em là hoa nhỉ?
hay sao nhỉ?!
Ta thấy quanh ta ánh chói loà.
Ta nhặt bông mây ủ men tình
Nhặt làn gió ấm sưởi mong manh
Nhặt ngàn xưa cũ tinh khôi ấy
Đổi lấy nẻo về Xuân xa xanh.
Biết chỉ là mơ hão huyền thôi
Biết là nắng đã lịm cuối giời
Biết sương trắng muối đong lệ giọt
Mà vẫn hoài trông mây nước trôi.
Em chả cùng ta qua tháng năm
Xa xăm...
Mãi mãi vẫn xa xăm
Ta ôm ảo mộng trăng đáy nước
Vẫn ước vòng tay trọn bóng rằm.
Vẫn biết chút tình mưa bóng mây
Mà đông sầu muộn đến hao gầy
Mà cơn lạnh giá dường nghẹt nửa
Gió cũng ngại ngùng ne né cây.
Đêm lạnh miên dài nỗi nhớ em
Biển tình như rượu đã dậy men
Và em - em của muôn ngàn kiếp
Em của riêng ta... Cõi êm đềm.
Dẫu chỉ là mơ.
Ta vẫn mơ!
Ta nôn nao ngóng, xốn xang chờ...
Đêm nay hoa hoá sao muôn cánh
Gió bấc ru tình rung tiếng tơ...
7 nhận xét:
Bâng khuâng khó tả !
Em chưa mơ lão Bà Bà
Ước 1 lần gặp mặt sao mà khó ghê (~_~)
Mong gặp trong giấc mơ cũng đặng hu hu hi hi
Tự lòng một giấc mơ hoa ấy
Thấm chiều lành lạnh nhạt nhạt hương đời ...........
..........
Chiều vui chị nhé
Dẫu chỉ là mơ.
Ta vẫn mơ!
Ta nôn nao ngóng, xốn xang chờ...
Đêm nay hoa hoá sao muôn cánh
Gió bấc ru tình rung tiếng tơ...
Thật là một tâm hồn thơ...
Buồn trông sương phủ Tháp Rùa
Chiều về se lạnh, nắng vừa đi qua
Ngời rung diễm tuyệt những vần thơ....
Chúc chị an vui !
Em đã mở blog lại rồi chị nhé !
Blog LS -QL có một bạn thơ xuất sắc !
Đăng nhận xét