Tôi nhặt tình đông về sưởi ấm xuân em
Gom chút hao vơi cằn cỗi
Gom chút cằn khô mòn mỏi
Ủ mầm xanh.
Tôi nhặt rơm vàng rải ổ xuân tình
Che tùm hum đụn rạ
Vặn lá chuối khô làm nùn rấm lửa
Cơm vần cá kho riềng củ thơm bùi.
Tôi chân quê mời em sắn lùi
Mời em khoai nướng
Tí tách nẻ rang vãi bung bờ ruộng
Xoe xoe cỏ nội, hoa đồng.
Em là sương trong
Em là thu biếc...
Cao vút
Em- chim xanh, mây xanh.
Nhé em! Cùng tôi về đồng quê thanh bình
Đòng đòng nây nây gái lúa
Trai ngô tung cờ phất gió
Dục tôi đón em trước nẻo hoàng hôn.
Tháng ngày lụi tàn
Tôi nhặt tình đông về xuân em sưởi ấm!
5 nhận xét:
them ăn cá kho riềng chị ơi...
Cá kho riềng có mùi và vị không lẫn được ... Mà lại là vị thuốc , Nhã My à
Ước gì được ngắm Hồ Tây
Nhìn người
nhìn phố
nhìn mây...
ăn cá chép kho riềng.... hi...hi...
Chiều thứ 7 an vui Cát nhé!
Sắn lùi,khoai nướng,nẻ bung
Ăn vào sao chẳng ấm lòng đầu xuân ? !
Về quê đi em
Săn lùi
Sò nướng
Quê mình,Nam Định, gió chướng...chiều đông!
Hì, chị viết liều, chả biết gió gì hôm nay! Bọn chị vừa gặp nhau Cát à!
Đăng nhận xét