Trả người về trọn vẹn mình
Với nồng ấm, với tươi xanh vơi đầy.
Mong manh đời chút mỏng dầy
Ta về với gió với mây an lành.
NGƯỢC
Mưa tơi bời, gió tơi bời
Một manh thuyền lá cuối trời cuồng phong
Gầm gào sấm, cuồn cuộn giông
Cánh chim cô lẻ xoáy vòng đơn côi
Một mình tôi nắm tay tôi
An nhiên rẽ ngược sóng đời
mà đi.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét