Thứ Hai, 27 tháng 11, 2017

AI XUI TÔI

AI XUI TÔI NHỚ MỘT NGƯỜI

Ai xui tôi nhớ một người
Đứng nhớ đứng. Ngồi nhớ ngồi.
Bởi đâu?

Muộn đông cau úa đằng cau
Trầu xanh một nẻo nát nhàu như dưa
Bình vôi òng õng nước mưa...
Căm căm gió bấc cứ lùa sáng canh.

Lập loè sao vãi lân tinh
Cong cong tre ngọn buông mình thả câu
Rung khuya lại sợ trăng đau
Nhổ sào lại hãi bến sau hết người...

Một mình chả khóc chả cười
Oằn lưng duyên kiếp nợ đời xưa sau.

Nong tằm thay mấy lần dâu?!

Không có nhận xét nào: