Mùng Tám
tháng Ba
Lại Xuân nữa mẹ xa…
Về bên Mẹ giờ thêm chàng rể
Mẹ buồn bao lần về chồng con như thế
Mà rồi Mẹ vẫn mực thương yêu?!
Lại Xuân nữa mẹ xa…
Về bên Mẹ giờ thêm chàng rể
Mẹ buồn bao lần về chồng con như thế
Mà rồi Mẹ vẫn mực thương yêu?!
Mẹ bảo con: "Một tấm nhiễu điều
Giá gương không phủ ngang thì dọc
nữa là đều có học
lẽ nào chúng mày để hơ hoác giá gương?!"
Con Mẹ Mẹ
thương
Cháu Mẹ Mẹ thương
Đưá ngang ngược Mẹ cũng thương
Mẹ bảo:" Nó con nhà tử tế
Nó là bộ đội. Nó là bác sĩ
Nó đâu mèo mả gà đồng
Với bệnh nhân nó hết lòng
Với cha mẹ họ hàng nó chẳng quản nắng đêm mưa tối
Cháu Mẹ Mẹ thương
Đưá ngang ngược Mẹ cũng thương
Mẹ bảo:" Nó con nhà tử tế
Nó là bộ đội. Nó là bác sĩ
Nó đâu mèo mả gà đồng
Với bệnh nhân nó hết lòng
Với cha mẹ họ hàng nó chẳng quản nắng đêm mưa tối
Nó và mày: hai con ngựa bất kham chen chân hẹp lối
Mắc chướng nghiệp kiếp đời thì phải trả cho sòng!"
*
Mẹ về mênh mông
Rể cũng theo Mẹ về mênh mông
Con hiểu tại sao khi ra đi chồng con muốn theo Mẹ về quê ngoại!
Mẹ à…
Chiều nào
cũng mưa vương mưa vãiChiều nào cũng lẩy bẩy gió run...
Con cúi đầu xin PHẬT HƯ KHÔNG
Cho chồng con được quỳ bên gối Mẹ!
5 nhận xét:
Bài thơ viết ra từ đáy lòng. Thương yêu và bao dung!
"Con mẹ mẹ thương
Cháu mẹ mẹ thương
Đứa ngang ngược mẹ cũng thương"
Đúng là tấm lòng bao dung của mẹ rộng lớn Cát nhỉ
Em cám ơn chị Song Thu... rồi ra hư vô cả thôi chị à
http://anhup.alo9.net/anh/2-2013/Qq1Ihc5dLE.jpg
https://lh4.googleusercontent.com/-XW4njGWNMtM/T6-AlDD9yEI/AAAAAAAADU8/xB2I_clFdZA/s339/cm83.gif
Mẹ Em thời phong Kiến không được đi học nhiều, như mẹ em rất nghiêm túc dạy bảo con cháu chị à
Em chúc chị 8/3 hạnh phúc
Cát ơi , khi ta nhận ra nhau thì đã quá muộn màng, đúng là chỉ có mẹ mới thấu hiểu hết tâm can những đứa con của mình.
Đăng nhận xét