Bỗng dưng gió bão rung cây
Hoa trên lá dưới tóe bay mịt mù
Ngỡ ngàng chả hiểu mô tê
Hoa ra bao chuyện ngô nghê… tại mình!
Vốn mang cái mạng chằn tinh
Suối sông chả gớm, thác ghềnh chả ghê.
Bỗng dưng giông tố lạ kỳ
Ngẫm xuôi, ngẫm ngược ba bề bốn bên
Nghĩ xuyên đáy, nghĩ thốc trên.
Ngộ ra: “thiên ngoại hữu thiên” .
Sợ rồi.
Nhủ lòng: rõ thật đáng đời
Ngang tàng cũng có lúc thôi ngang tàng!
Lăng nhăng lít nhít mấy hàng
Viết vơ viết vẩn lang bang… mà cười!
3 nhận xét:
Lăng nhăng lít nhít vẫn hay!
Cười cho lá biếc hoa tươi
Lăng nhăng lít nhít cho người nhẹ bâng !
Viết nhăng viết nhít vẫn thành thơ
Tài em như thế khối người mơ!
Đăng nhận xét