Núi tự lộn trái mình thật dễ, vì núi có vỏ là đá, có nhân là vàng bạc châu báu kim cương để phô cùng thiên hạ.
Còn tôi là sông. Túi của sông chỉ có nước và nước... Và nước... Lộn trái mình tôm cá chạy đâu?
Sao núi lại muốn sông tôi lộn trái mình, hả núi?
Núi cao, tôi biết, mọi người cũng biết, thiên hạ thừa nhận mình như vậy hay không thì núi cũng vầy vậy mà cao. Song cái cao đó không phải lúc nào cũng cần thiết cho muôn loài, có bao giờ núi tĩnh tâm nghĩ rằng: dù mình có hùng vĩ như đỉnh E vơ ret chăng nữa thì cũng chỉ cô đơn quanh năm tuyết phủ, bốn bề hu hú gió gào.
Nhưng với sông nước tôi: Mình cao quá tầm tôi rồi, núi ạ. Tôi không muốn với, và cũng chưa bao giờ tôi muốn với, núi cứ cao đi núi nhé! Cao vòi vọi tận đỉnh giời cũng được, cao thăm thẳm, hay cao chót chót vót vót gì gi... cũng được. Núi cao đó là chuyện riêng núi Nhưng đừng làm vẻ hạ cố nhìn xuống sông như kiểu ta đây, vẻ ban ơn vậy. Điều ấy đủ để cho sông núi ngày càng xa cách...núi à.
Hạt nước li ti từ đỉnh sương hoa tuyết cũng về sông.
Hạt cát li li từ chót cao tót vời cũng theo nước về sông.
Rồi từ sông cuộn nhau hoà mênh mông bể cả biếc xanh bốn mùa mưa nắng.
Sông tôi thảnh thơi nép dưới gốc cây lùn mát bóng dệ đường mà nghé chất ngất dửng dưng gầm gào rền rĩ lời vọng chất chứa nơi lòng núi.
Sông tôi êm đềm lượn quang cánh đồng vàng óng rì rào sóng lúa ngát thơm mà ngóng về chốn
hoang vu, tĩnh lặng đơn côi núi.
hoang vu, tĩnh lặng đơn côi núi.
Núi ơi! Cứ chất ngất, cứ chạm trời lừng lững mà vui với niềm kiêu hãnh ngạo mạn rắn câng đá xám. Nhé núi!
2 nhận xét:
Cát iêu lại làm em nhớ câu thơ hay của ai đó
Núi cao chi lắm núi ơi
Núi che mặt trời chẳng thấy người thương
Chúc Cát iêu ngày mới bình an (~_~)
Núi cao,núi đứng một mình
Sông dài,sông chảy muôn trùng khơi xa...
Chúc chị luôn an vui !
Đăng nhận xét