Thứ Ba, 15 tháng 9, 2015

AO ƯỚC

CHỈ ĐẾN KHI CHAM ĐÁY ĐẮNG NỖI BUỒN
MỚI TỰ BIẾT VIN CHÍNH MÌNH ĐỨNG DẬY

Mình đang ở đáy đây. Đang TỰ VỊN CHÍNH MÌNH ĐÂY
Biết rõ điều này mà sao cư LẢO ĐÀ LẢO ĐẢO l

AO ƯỚC


Ao ước một bờ vai
một bờ vai thân thiết
Cho tôi vắt mảnh đời khô kiệt
để mái đầu tựa ngả chút bình yên.

Tôi triền miên
Phồng mang như ễnh ương khờ dại
Năm qua năm bước đi không ngoái lại
Ngày lại ngày sắt đá lọn tâm can

Trơn mắt vùi  chôn muôn nỗi gian nan
Đăm đắm nỗi mình đơn lẻ
  cười méo mó khi lòng tơi xé
 thu lu mình giả lả chuyện không đâu.

Từ ấu thơ cho đến lúc bạc đầu
Cắn răng khi lực kiệt
Im lìm đau nhức
Gào thét vô thanh.

Mong mỏi chút yên bình
Khát khao nơi nương tựa.

Lòng cứ cháy lét leo ngọn lửa
Đốm sáng lập loè.
Đốm sáng monh manh

Ao ước tôi, một giấc ngủ yên bình!
15/09/2015

1 nhận xét:

vu song thu nói...



Ao ước một bờ vai
một bờ vai thân thiết
Cho tôi vắt mảnh đời khô kiệt
để mái đầu tựa ngả chút bình yên.


Chị tin như thế nhưng lại sợ rằng...có ai đó muốn "tựa ngả" vào em!