Thứ Ba, 1 tháng 9, 2015

NHỚ MẸ





Mùa thu hoa mây bồng bông trắng
Đêm thu trăng gió lộng lộng khuya
Xạc xào  lúa  khoả chân đê
Véo von dế cất khúc mê cung đàn

Vong xôi xa dịu dàng bến vắng
Hồn gặn gần lãng đãng dòng trong
Nại Hà mờ mịt sương giăng
Thuyền Vô trạo giắt mảnh trăng sóng dào

Ngày nghiêng nắng nao nao nỗi mẹ
Đêm tròn trăng soi tỏ niềm con
Rì rào mướt gió mạ non
Xôn xao mưa tắm hàng hàng lúa xanh

Nâu già áo cứng đanh cặn muối
Đóng chóc bùn thụt lội bước chân
Tháng tất bật, năm tảo tần
Gánh chợ xa, quẩy bến gần...  vì con

Đôi chân nẻ sườn non đất sỏi
Hai tay chai xe vội cúi tơ
Vườn xanh dâu biếc mùa mùa
Nhà vui lụa tấm, lúa bồ đầy gian.

Thôn Vân nắng ươm vàng cánh gió
Sông Bến hoa nở đỏ bờ cong
Một cánh đồng, một dòng sông
Cánh cò lấp loá bên song rọi chiều.

Chốn muôn xa thân yêu hình mẹ
Nơi cận kề thơ bé bóng con
Núi bao tuổi vẫn núi non
Con bông lau tóc vẫn còn dại ngây...

Nhớ mẹ những ngày này năm trước
Miệng cười tươi, mắt ướt long lanh.
Cũng qua cực nhọc chiến tranh
Ấm no ngày lặn  tháng lành... dần trôi

Ngày lại ngày đâu  nguôi thương nhớ
Đêm lại đêm vò võ chờ trông
An lành mẹ chốn mênh mông
Bao la muôn dặm khôn cùng nỗi con