Ta ngồi bấm đốt ngón tay
Thơ gì dai ngoách thế này...
dẹp thôi.
Gốc cây rải lá ta ngồi
Vươn vai dài cổ gọi trời. Trời xa!
Người đời - bao bậc tài hoa
Văn thơ lấp lánh sao sa sáng trời.
Ta cùn ý, ta cụt lời
Cũng liều nguêch ngoạc vẽ chơi sân đinh.
Mô tê đâu Đạo, đâu Danh?
Ta - con đom đóm thắp mình rọi đêm
Ta - sương ngọn lá mé hiên
Phận vô thường
để
trọn duyên vô thường.
Ù ù gió cuốn mười phương
Bàn chân run rén độ đường nổi nênh.
Rỗi hơi vơ túm cỏ xanh
Lùa ngang con sóng cho dềnh ngọn sông...
Lần lần đốt vẹo đốt cong
Bấm ngang sang dọc vòng vòng...
Mình ta.
Hat Cat
19/11/2016
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét