AI ĐIẾU CHO NGƯỜI CŨ
Cảnh cũ không còn như cũ xưa
không cầu vồng mộng lấp lánh mưa
không mây ngũ sắc viền khung cửa
không dịu nồm nam gió ban trưa.
Ta dấu người sau nơi lãng quên
vào nhàn nhạt xám sắc đêm đen
vào mờ mịt bụi miền nhung nhớ
vào cõi vô tình, chốn không tên.
Ta đã cố khêu ngọn lủa hồng
mà hoang vu mãi đến hư không
cạn rồi, ngàn vạn ân tình cũ
con nước thờ ơ... con nước ròng...
Người bỏ ngàn sâu dạt bãi bờ
bùn rêu lỏng loẹt những rong mơ
ừ thì người thích, ừ như thế
ừ cứ hồn buông những xác vờ.
Ai điếu cho tình, cho đắm say
khóc cho da diết mấy ngàn ngày
cho tinh khôi ấy, đằm thắm ấy.
Giã biệt.
Ta về vui gió mây
... Người về lầy lội đầm cỏ lác
Ta ngược nguồn trong xanh biếc cây.
Hat Cat 12/07/2017
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét