MẢNH VỠ NÀY CÓ AI NHẶT DÙM TÔI
Mảnh vỡ này ai nhặt dùm tôi
Nỗi đau màu đỏ
Tôi phơi phóng cuộc tình trên lá cỏ
Áo sương đêm phong phanh.
Xa xót này tôi nhận từ anh
Âm thầm năm tháng
Tôi dấu cuộc tình trong trái tim nứt rạn
Nửa dại khờ và nửa thơ ngây.
Cuộc tinh tôi nồng ấm men say
Ngát hương đồng nội
Gió ven sông cuộn chiều vồi vội
Đưa tôi về lãng đãng chốn phiêu du.
Cuộc tình tôi đẹp như áng thơ
Thêu hoa lưng trời mây ngũ sắc
Cánh diều đu bờ tre nắng nhạt
Sợi khói mờ bóng đêm thẫm đen
Tôi gói cuộc tình trong phơn phớt cánh sen
Rắc vàng nhụy cho bướm ong nhộn nhịp
Kết ngọt bùi gương sen xanh biếc.
Rồi...
Mảnh vỡ màu đỏ này.
Có ai nhặt dùm tôi?!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét