Từng người bạn lặng lẽ đi...
Thần chết không thèm báo trước
Thanh thản? hay là đột ngột?
Dại tê cả nỗi làm người...
Ngửa mặt gào lên hỏi trời
Trời bịt chặt tai giả điếc
Cúi mặt hét to cùng đất
Đất vờ như có như không.
Thần chết không thèm báo trước
Thanh thản? hay là đột ngột?
Dại tê cả nỗi làm người...
Ngửa mặt gào lên hỏi trời
Trời bịt chặt tai giả điếc
Cúi mặt hét to cùng đất
Đất vờ như có như không.
Rời rã thẳm sâu khôn cùng
Ý chí vụn tan bụi cát
Ngày mai có còn hay hết?
Mịt mờ bốn phía bủa vây.Ngẩn người đếm tháng đếm ngày
Thoáng chốc tàn phai cuộc sống
Vô nghĩa dí đè hy vọng
Xót đời trống tuyếch rỗng không!
Lập loè đốm lửa mông lung
Leo lét mong manh sinh mệnh.
Liêu xiêu lần mò bất tận
Lâng châng không trước không sau…
Đi đâu? Đi đâu? Về đâu?!
Từ đâu? Từ đâu? - Đâu tới?!
Quờ quạng đêm đen không lối
Ai hay cuốc sống là gì?!
Nặng nề lê bước chân đi
Mỏi mệt bàn tay khua khoắng
Cái gì đằng sau sự sống
Đớn đau thít nghẹt không gian!?
Thế nào là vui là buồn?Thế nào là yêu là ghét
Thế nào là đen, là bạc?Thế nào là tủi, là hờn?
Thế nào là kém, là hơn?Thế nào là sau là trước?
Thế nào là sống, là chết?
Vô nghĩa đến tận tận cùng!
Cuốc sống có là gì không
Mà sao bắt ta phải sống
Sinh sinh để rồi diệt diệt
Tránh sao khỏi đớn khỏi đau ?!!!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét