Thứ Năm, 12 tháng 4, 2012

CHIỀU HỒ TÂY NHỚ MẸ00:32 9 thg 4 2012

Hồ Tây chiều sang thăm bố
Thuyền xô nước bắn lung tung
Cá chép Hồ Tây quẫy ngược
Rộm vàng từng cái vảy lưng.
Trời mát không vương sợi nắng
Khi xưa mẹ thích dạo
chơi

Bây giờ… tịnh không bóng mẹTây Hồ mây nước chơi vơi!
Bên gốc bồ đề chủa Sải
Thoáng như dáng mẹ thân yêu

Bóng mẹ nghiêng nghiêng vồi vội
Lẫn trong bóng nắng xiêu xiêu
Một hạt mưa rơi ngang mặt
Một cơn gió thốc ngược bờ
Hồ Tây chiều nay nước cả

Xuân còn lưu luyến xa mờ…

Mạ.
Con không trẻ nữa
mà như đứa trẻ lên ba!
Từ khi mẹ về xa vắng
bơ vơ… như kẻ không nhà!

Vô thường… kiếp người là vậy
Cuộc đời bỗng thấy rỗng không
Thanh minh quỳ bên mộ mẹ
Nuốt khan nước mắt vào lòng!

Bạc tiền con không thiết nữa
Đói no con cũng chẳng màng.
Không mẹ…thảy thành vô nghĩa
Cuộc đời như cuộn khói lam.
Sắc sắc – không không trống rỗng.
Có chăng? - Một cõi NIẾT
BÀN!?

Không có nhận xét nào: