Thứ Ba, 24 tháng 4, 2012

NHÀ MÌNH ( viết cho mẹ tôi)

Đây là hoa của của cây khế chua ông nội hạt cát giồng năm 1935 ở vườn quê : THÔN VÂN _ NAM ĐỊNH ( là cây trái duy nhất còn lại sau 70 năm) ( chụp năm 2011)

Nhà xưa… nay có còn đâu

Đất xưa… không cả cái cầu ao xưa!

Đâu rồi hoa luỹ đẫm mưa?

Thuyền nan, bến cũ, bờ tre… đâu rồi?

Chiến tranh... mấy chục năm giời

Chỉ còn cây khế ngõ ngoài lặng
câm.
...
Nhà mình về lại Thôn Vân

Vớí ao đào, với vườn sân biếc - hồng*
Bưởi hoa rải trắng ven sông

Bờ xanh lồng lộng gió đồng ban mai...


Theo người nhổ mạ, gơ khoai

Mò cua rốc, xúc ốc nhồi... đồng chiêm.


Sen hồ tán lá che nghiêng

Mẫu đơn rực đỏ bên thềm đọng sương.

Mẹ về... hoa trái kín vườn

Mít na lúc lỉu, bưởi tròn trĩu cây.

Hàng cau in nước giếng đầy…

Đâu đây... bóng mẹ ngày ngày xới vun!


Thanh minh - Thôn vân25/3 -4/3AL
*ý thơ Nguyễn Bính " Thôn Vân có biếc có hồng...
Hồng trong nắng sơm, biếc trong vườn chiềù"

Không có nhận xét nào: