XIN BÈ BẠN CÙNG ĐỌC LẠI chùm thơ SONG THẤT LỤC BÁT của Hat Cat Dieu Sinh
: Một ai đó nói là"... để giữ được cái bình lặng hạnh phúc của bề ngoài, nhiều người đã tự cắt gọt mình, đôi khi phải tự vất bỏ chính mình".
Chả biết có phải không?!
KHÚC NHÔI 1
Chả biết có phải không?!
KHÚC NHÔI 1
1- Chiều bảng lảng trời tây bóng ngả
Cây rù rì ngọn gió khẽ ru
Bâng khuâng hoa điểm nét thu
Xốn xang đêm tiếng chim gù trăng thanh
2- Lá hết xanh rời cành lá rụng
Trái chín hồng, hạt mọc chồi son
Mây non ngọn gió cũng non
Mây non ngọn gió cũng non
Sao xấu hổ dấu nguồn cơn ngại ngùng
3- Ai rung cây cho rừng lay động?
Ai đốt giời cho bỏng chân mây
Lâng châng bước vẹo bước ngay
Quanh co khấp khểnh lối này về đâu?
4- Đã thấu hiểu nông sâu dầy mỏng
Đã tận tường lạnh nóng dưới trên
Ủ ngày khêu rượu dậy men
Say đêm nghiêng ngả gương sen Tây Hồ.
5- Níu cành nhện giăng tơ ngang dọc
Tảo tần cây nhú lộc đơm hoa
Tháng ngày... ta với một ta
Dịu dàng nắng sớm hiền hòa mưa mai...
6- Đã xa cảnh giông dài bão ngắn
Đã qua thời trời vặn đất xiên
Ngước trông mây gió thật hiền
Thả hồn tự tại vào miền thong dong.
( còn tiếp )
4 nhận xét:
Khúc nhôi đong đếm mà gì
Để trời chính Ngọ tơi bời gió mưa
Làm cho đường ngập, nước thừa
Giao Thông ùn tắc giữa trưa khó về
Khúc nhôi đong đếm mà gì
Để trời chính Ngọ ấy thì gió mưa
Làm cho đường ngập, nước thừa
Giao Thông ùn tắc giữa trưa khó về
Khúc Nhôi soi tỏ ngọn ngành
Về đi một bước an lành bước đi !
Em sang thăm và chúc chị vui khỏe !
Nghe từ Khúc nhôi thấy là lạ Cát nợ
Chủ nhật tươi hồng nhé Cát iêu (~_~)
Đăng nhận xét