Kính tặng anh Hai Xuan, anh Hoang Giap Ton, chị Kim Oanh Vuong...và các bạn Hạnh Nguyên, Lê Kim Thoa, .. Và các bạn NHÓM TRÀ. SEN
Đêm Hà Thành dịu hương
Bạn già rủ nhau về ngồi ghế xi măng bong tróc
Bách Thảo bao mùa bão giông, bao mùa gió lốc
Vắng hoe bao mùa mưa bợt lạnh ghế xi măng...
Chen đêm về rằm
Đêm ngúng nguẩy xoà khăn đen che mặt
Thấp cao bàn chân, nhoè nhoè ánh mắt
Những bạn già tìm về NĂM DÒNG KẺ xa xưa.
Những bạn già rủ nhau về lại tuổi mận mơ.
của một thời xa vắng
Đời đẹp lắm và lòng người ấm lắm
Chiều muộn hè, nắng nóng trốn gốc cây...
Nhà giáo trang nghiêm bày trò mút nước chai
Mười cái ống chen nhau xì xụp
Người nào tài thì mắm môi mà hút
Người nào cười... Coi như mất lân.
Khát?,
kệ thôi!... không có chuyện để phần...
"Giọt nước giọt vàng, phải đâu vỏ hến! "
... Cười ngả cười nghiêng, cười khan cả tiếng
Hồ Tây chiều..
Sóng bỗng chơi vơi
Sóng bỗng chơi vơi
Tóc bạc tóc đen lăn lóc mà cười
Mắt già lườm nhau gườm gườm qua kính!
Ống cơm lam bỗng thành đầu câu chuyện nghịch
Bóc nửa chừng, nói nửa chừng... ăn cũng nửa chừng...
Oà.
Gió Hồ Tây ngập ngừng
Trố mắt cây đổ lá
Bạn bè quen lạ
tuổi già voi vét niềm vui
...
Đêm tháng tư Bách thảo ngáp ngủ rồi
Nhấp nhoá bóng cây lấp loáng
Nhí nhách sáng IPhone, IPad
Đèn chớp nhằng nhằng
Máy ải máy ai
lại chen nhau, xô đẩy nhau.
Lại cười
Tuổi già trốn biệt...
Khuya rồi.. Về thôi.
Phải về thôi!
nắm tay
bịn rịn
Và rồi...
NĂM DÒNG KẺ thành nơi ước hẹn
Tuổi chiều hội ngộ.
Lần sau .
..,
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét