( viết ngày giỗ )
Trống duyên rỗng phận đôi ta
Veo veo sợi gió, nhoá nhoà bông mây
Thoáng thôi...
Thoáng chút sảy tay.
Biệt tăm cá.
Tính đến rày là hai
Thượng tuần trăng ngoắc non Đoài
Lưỡi liềm sắc trấu cứa đôi mái chèo
Nổi trôi tan tác cánh bèo
Xôi xa... Nẫu cả chín chiều như dưa
Đớn đau dường vẫn chửa vừa
Vẫn giật giằng với gió mưa tủi hờn
Vẫn lầy đất sét đường trơn
Đùng đùng sấm chớp... cơn cơn mịt mù...
Phận duyên quay tít thò lò
Người xa...
Vẫn đắp bụi tro để giành!
Vẫn vò chín khúc ngày xanh
Ậng mi nước mắt vẫn dềnh đêm đêm.
Tạ từ...
hương khói nhang đèn
Hắt hiu chi mãi xạm đen nỗi mình.
Tào khang kết cỏ ngậm vành
Bung biếng chuông khánh, mảnh sành...
Tại ai?!
Xin Vuông tròn chốn Bồng lai
Ngãi nghì gửi chốn Phật đài làm tin!
1 nhận xét:
Cảm nhận được mà không nói được.. Đành chỉ biết là hay.
Đăng nhận xét