Khép cửa đời... Cô lẻ thành quen
Ngọn lửa tháng ngày tàn lụi
Đơn côi đêm đêm
Đơn côi tối tối
Ta bỗng thèm bờ vai phù du
Ta bỗng thèm hơi ấm mỏng manh tơ
Thèm câu thơ khẽ vỗ về lời gió
Trái tim bỏ ngỏ
Mình lạc bước chiều
Có tan ta giá băng?!
...
Khuya đêm ta ven vén ánh trăng
Ánh trăng tiên nga, ánh trăng ma mị
Giơ tay vói ảo huyền sương lệ
Giọt giọt gieo thánh thót gõ cô đơn...
Ta muốn ngược về mùa phượng thắm màu son
Nghe ra rá nắng hè ve khát.
Trời ghì đất ngạt
Hương tinh bao la
Bao la
Vòng tay búp cành, vòng tay lá hoa
Nụ hôn gió mây, nụ hôn mưa bão
Nắng cuối chiều lảo đảo
Dậy niềm khao khát lứa đôi.
Ta khép cửa đời?
Ta mở cửa đời?
... ...
Bông lau bởi gió.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét