Thừ người hết cả chiều nay
Con ngồi xé vạt nắng dày mủn tơi...
Xáo đồng xáo địa khoang giời
Bặt tin mẹ chốn xa xôi thiên đàng.
Nhặt rời rạc ráng ủ than
Nhặt mong manh gió gom làm bão giông
Nhặt xơ mây bện vòi rồng
Niềm thương mẹ thắp đốt đuốc hồng soi đêm
Xới ngày xới tháng con tìm
Chút thôi... Một chút dịu hiền mẹ xưa
Con soi nắng, con gạn mưa
Lật khuya đêm, lật nắng trưa... miệt mài
Đếm từng gié lúa, rãi khoai..
Đây rồi
Mẹ rạng từ Đoài sang Đông
Đỏ từng giọt nước sông Hồng
Trắng phau bọt sóng, bờ cong cát vàng
Băng cực Bắc, tuyết cực Nam
Dịu dàng ánh mắt, mịn màng bàn tay.
Mẹ của con...
vẫn quanh đây
Mẹ của con vẫn ngày ngày bên con...!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét