NÉ ĐÔNG
Em né đông
Đông cuốn em vào gió bấc
thấu gan thấu ruột
hạt mưa xiên chéo buốt sống lưng.
Em né đông
Đông xõa mù lông chuột bùng nhùng
phải trái dưới trên
bít chặt lối về nguồn sáng.
Em né đông
Đông sập chiều nhoáng nhoàng mê sảng
vu vơ hắt hiu
chập chờn đêm nỗi nhớ bóng ma trơi...
Em né đông
Đông lạnh xô em về phía cuối trời
Vô minh cứng nhắc.
Riết dây định mệnh
vòng lại vòng buộc chặt thinh không.
Né đông.
Né đông!?
Em lại lút vào đông
đắm chìm giá tê _ mập mờ quen lạ...
Né đông?!
Né đông?!
... Gió mưa lã chã.
Đông tả tơi?!
hay
Em tả tơi?!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét