Thứ Ba, 1 tháng 12, 2015

Bài24 - Song Thất Lục Bat _ MẸ ƠI!




Gió mùa thu dồn về quê cũ
Mây mùa thu hội tụ nhà xưa
Bồng Lai Mẹ - chốn hư vô
Mình con côi cút bơ vơ Hà thành.

Tóc con giờ không xanh, mà bạc.
Mắt con không còn sáng, mà mờ.
Bàn tay con đã héo khô
Bước chân cũng đã hững hờ thấp cao.

Kiếp luần hồi ai sao, mình vậy
Trời này tròn, đất ấy vẫn vuông
Vô thường... mãi vẫn vô thường
Chỉ còn lưu lại tình thương dặm dài.

Nhớ mẹ áo bạc vai oằn gánh
Thương mẹ chân bước lệch đồng chiêm
Lần hồi ngày trắng, đêm đen
Ngủ ngồi, ăn đứng, xuống lên, ra vào...

Nhớ quay quắt Quán Lào phố vắng
Nhớ cồn cào Yên Định quê ai
Nhớ bắp ngô, nhớ củ khoai
Xứ Thanh no ngắn, đói dài... bao năm.

Con nhớ mùi vành khăn mẹ vấn
Nhớ bàn chân mẹ lấm bùn khô
Mồ hôi mẹ nhỏ như mưa...
Ngác ngơ ơi!
Biết bây giờ mẹ đâu?!

Đến và đi sau sau trước trước
Phận mỏng dày duyên nghiệp trầm luân
Ngược xuôi vũ trụ xoay vần
Mẹ xa... năm tháng
... tháng năm nhớ Người!

Không có nhận xét nào: