Ngác ngơ tàn chiều phố vắng
Vàng rơi nắng vụn vãi thềm
Sương muối đầu năm dòn vỡ
Gió nồm xoắn chéo Xuân đêm.
Tiếc chiều xác hoa ngập ngõ
Dửng dưng ai bước chân qua
Tiếc xuân lá vàng rời cội
Xơ tơi hè phố cũ già.
Nhặt lại chút xa vắng ấy
Vét voi nhoi nhỏ ấm nồng
Bàn tay già run lẩy bẩy
Vói làn mây giữa thinh không.
Ngác ngơ sợi Xuân lạc lối
Vướng xe mắc kẹt mép đường
Về đâu? Giọt xuân lóng lánh
Đằm mênh mông chốn yêu thương.
Ngác ngơ cùn mằn già cỗi
Lang thang trong cõi vô thường.
Ta nắm tay ta giá lạnh
Đăm đăm dõi vệt tà dương.
HạtCat 01/02/2017
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét