Bất chợt buồn, bất chợt vui
Mới hay mình đã già rồi, còn đâu.
Loay hoay chuốt lại mái đầu
Tóc xanh đổi sắc thay màu… ngẩn ngơ!
Bất chợt nắng, bất chợt mưa
Thoáng cơn đau lúc trời vừa nổi giông
Thoáng xa xôi, thoáng chờ mong
Mới hay xưa cũ đã không trở về!
Bất chợt thu, bất chợt hè
Chợt xuân tầm tã, chợt mờ mịt đông
Nhìn trời: trời rỗng khôn cùng
Ngắm mình: mình cũng đã không là mình…
Bất chợt em, bất chợt anh
Vu vơ vương lại chút tình gió mây!
Bất chợt tỉnh, bất chợt say
Mới ngộ ra: cõi đời này SẮC KHÔNG!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét