Những khát khao sâu thẳm của lòng mìnhAnh không biết bắt đầu từ đâu nữaAnh cảm thấy từng làn hơi em thở- Yêu em. anh không nói nên lời!
Ở nơi anh những xao động đầu đờiTưởng chìm nơi xa xăm quên lãngAnh đi suốt chiều dài năm thángVẫn tinh khôi những ký ức đầu tiên...
***- Anh còn nhớ hay anh đã quên?Em thuở ấy mong manh như nhánh cỏ Gắng gượng qua một đoạn đời dang dởĐể gặp lại nơi này: một khoảng trống Hoang vu.
***- Anh còn nhớ hay anh đã quên?Em thuở ấy mong manh như nhánh cỏ Gắng gượng qua một đoạn đời dang dởĐể gặp lại nơi này: một khoảng trống Hoang vu.
Trôi qua em những man mác mùa thuTrôi qua em những mùa đông gió bụiEm nem nép tháng ngày lầm lụi đêm lại đêm thao thức một mình...
Nước mắt em chát mặn chảy vào timthấm tới từng hạt máuNiềm tin tan tành. nỗi tiếc thương đau đáu. Em không còn biết em là ai...
Nước mắt em chát mặn chảy vào timthấm tới từng hạt máuNiềm tin tan tành. nỗi tiếc thương đau đáu. Em không còn biết em là ai...
Em đã đi cùng hoang lạnh một thờiVẫn giấu kín những ước mơ cháy bỏng.Cứ thui thủi một mình một bóngSớm lại chiều...chơi vơi ...chơi vơi...
*Ta găp nhau như hẹn ước ngàn đời. Cuộc sống bừng lên ngọn lửa.Đêm tàn qua, mặt trời rực rỡNắng rắc vàng trên mái phố rêu phong.Mây ngũ sắc nhởn nhơlàn sương sớm long lanh.gió đùa cánh én.Lảnh lót tiếng chim chiền chiệngọi xuân về!
*Ta găp nhau như hẹn ước ngàn đời. Cuộc sống bừng lên ngọn lửa.Đêm tàn qua, mặt trời rực rỡNắng rắc vàng trên mái phố rêu phong.Mây ngũ sắc nhởn nhơlàn sương sớm long lanh.gió đùa cánh én.Lảnh lót tiếng chim chiền chiệngọi xuân về!
Xuân vềEm viết cho anh ngàn vạn câu thơ bằng niềm tin còn lại.Đêm thảng thốt
giật mình cơn gió tráitưởng anh đâu đây...
giật mình cơn gió tráitưởng anh đâu đây...
Đất bốc men sayTrời hồng như má người thiếu nữ
Anh yêu em ngàn lời không nói đủNên anh đành lặng im!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét