Cũng là …là thế mà thôi
Buồn vui… cũng nỗi buồn vui riêng mình.
Vu vơ nửa khúc tơ mành
Trăm năm thôi hết chông chênh một ngày
Tưởng đá vàng, hoá gió mây
Bâng quơ mình đấy ta đây... bồng bềnh.
Sào buông sông nước lênh đênh
Lắc lư ngọn sóng dập dềnh gió đưa!
Thuyền người neo góc ao tù
Còn ta chèo tiếp con đò ngược sông!
Mới hay “Thiên tải kỳ phùng”*
Mấy mươi…
Liệu có hay không hả mình?!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét