Trỗng rỗng cả chiều Châu thổ
Xác xơ cây ngập bụi đen
Sông Hồng mùa khô èo uột
Rũ như đọt chuối non mềm…
Càng đi, lại càng thấy tẻ
Xe dây bùn đất lấm lem
Tong tả vội vàng chiều muộn
Xuôi xuôi, ngược ngược nhom nhem
Bui cuốn thâm xì kính cửa
Ngáp dài đôi mắt ngó lơ
Buồn vui dở hay lẫn lộn…
Ngây ngây tôi đứng đội mưa
Rời rạc bữa trưa nguội ngắt
Nhạt nhèo chuyện chán cơm ôi
Lại lại - qua qua đưa đẩy
Miệng cười, dạ cũng gượng cười
Trốn tránh cõi đời dâu bể
Mình tôi một xó xa vời
Rồi… rồi vì sao ấy nhỉ
Lại bị cuốn vào cuộc chơi!
Uể oải rã rời Châu thổ
Trống tênh cả bốn phương trời
Đông lạnh dù chiều lặng gió
Dọc ngang mây xám chơi vơi…
HD 14/1/2012
Thứ Sáu, 17 tháng 2, 2012
CHÁN NGẮT
Đăng ngày: 17:07 14-01-2012
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét