Đưa em về thời sinh viên rất xa
Anh lặng lẽ ngắm đêm tĩnh lặng.
Trả em lại Hà Thành chiều dịu nắng
Anh ngồi nghe khuya xuân mưa
một thoáng chuồn chuồn ngô - vườn tím nụ cà
một thoáng nhón chân - bướm vàng dàn mướp
một thoáng ngó nghiêng - ếch bèo ao ì oạp
Hà Nội yên bình ... Hà Nội nên thơ
Em ngồi bên anh và mơ...
về bữa cơm rau muống
Bát tương hoa cau sắc đượm
sấu chua dịu hạ nồng oi.
Hè nghèo sinh viên một thời
áo vá vai và xe chằng lốp.
Em ngồi bên anh nhớ cỏ gà bờ hồ xanh ngợp
Chen nhau đen nhẻm bàn chân
Trái me bờ cỏ sún răng
Hoa từ vi tím đường đi học
Vị chua chua cánh phượng
Xui ai bứt trưa hè...
Em ngồi bên anh nhớ bánh đa kê
Rịn ướt mồ hôi bờ vai thôn nữ
Nhớ tiếng kèn kem thu tiền rách nửa.
Và thanh thản người dân bạc phếch vải áo thô...
Cám ơn Anh
đưa em về tuổi thơ
Phóng xe ào ào vòng hồ ngoắt ngoéo
Cười nắc nẻ lúc lạc đường khúc ngoẹo
Mấy vòng rồi mà chỗ cũ vẫn đây...
...
Cám ơn tấm lòng
cám ơn bàn tay
Đưa em về thời sinh viên trong trẻo!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét