Buông tay mình nhé!
Xa đi!
Huyền cầm cũ nát, lấy gì so dây?!
Nhàu đêm xui ngác ngơ ngày
Rã rời mai sớm, lắt lay cuối chiều
Cô liêu chồng chéo cô liêu
Mong manh đơn bóng, nghiêng xiêu lẻ hình
Xót dạ ta, muối lòng mình
Nhớ đằm dòng nhớ, thương duềnh nguồn thương.
Thôi, thôi nhé!
Dứt tơ vương
Bàn chân lạnh rạn dấu đường phôi pha
Cỏ hoa buốt giá sương sa
Tâm can quặt thắt gần xa nỗi đời
Lênh đênh bảy tám chín mười
Đâu chìm nổi... Đâu chơi vơi? Hả mình?
Liêu trai tình có gặp tình
Giấc Hồ tiên,
mộng khuynh thành...
Tan hoang!
Sầu mùa hoa lạc hương tàn
Chát cay dòng lệ nghẹn ngang câu thề.
Lá tre rơi quẩn gốc tre
Hi hút gió cuốn bụi về mù xa...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét