THƠ TRẺ
Khép lại nỗi đau
nát nhàu năm tháng cũ
bình mình đỏ hồng ngọn gió.
xoa dịu vết thương
xanh trời
xanh cỏ mép đường
Trong như ngọc những giọt sương ngắm mình.
Biền yên bình
buồm no gió.
Ánh vàng trăng
buông nhẹ
lung linh.
... Lưng trời
mơ gặp lại mình
nụ cười thơ trẻ.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét