(Viết tặng người trai tài ĐÁT TỔ GĐ Nguyễn Văn Tuấn )
Gió đu sắc sim hoa tím
Mây vờn ve vuốt vàng trăng
Một vùng đồi biếng biếc nắng
Một vườn xanh non lá cành...
Bàn chân ai mềm mịn cỏ .
Sương neo giọt giọt long lanh
Ai gom trung du hồn mộng
Xông hương ủ ấm men tình
Mang Trời Âu về quê mẹ
Chắt chịu giọt sữa ngọt lành
Thoáng dáng hình Budapest
In sườn đá núi thênh thênh...
Mồ hôi kết hoa muôn sắc
Bàn tay xoay núi chuyển đồi
Hoang sơ một vùng sỏi đá
Hoá vườn ngự uyển xinh tươi
Trần lưng tháng ngày nắng gió
Xắn tay lật gốc xới mầm
Giọt trong thầm thào non bộ
Cây xanh dịu dàng mùa xuân.
Tình quê nuôi anh khôn lớn
Lời ru mẹ ấm vành nôi
Bàn tay cha mòn cán cuốc
Cùng anh tần tào xây đời.
...
Dòng xanh Thao Giang dềnh sóng
Núi thiêng Phong Châu chuyển mình
Sỏi đá cỗi cằn quê mẹ
Đang dần vào độ hồi sinh...
Một vùng trời mây non nước
Xanh cây, trĩu trái ngọt lành.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét